Khi bức màn dần hạ xuống, để cho những tia nắng le lói cuối ngày ca khúc vong ca
Hoàng hôn vẽ nên một khung cảnh đẹp như tranh với một ngôi nhà nhỏ bé
Màn đêm trở về...
Trong cái mênh mông của thảo nguyên vàng, dịu dàng những ngọn cỏ nhảy múa trong giai điệu của cơn gió chiều
Chút hương thơm hoà quyện của đồng lúa mùa gặt và mùi muối mặn từ đại dương
Nàng ơi, đã đến lúc nói một lời thỉnh cầu
Chỉ một thỉnh cầu nho nhỏ mà thôi:
"Đêm nay, nàng múa với ta nhé?"
Hãy để âm nhạc lớn dần tràn đầy linh hồn
Hãy để những vần thơ làm những bước nhảy của chúng ta thêm nhịp nhàng
Hãy để con tim ta uống đẫm từng lời ca
"Đêm nay nàng có múa với ta?"
Nàng có nghe vầng trăng hát khúc ca vô thanh
Giữa ánh sáng của muôn ngàn vì sao vọng từ hàng tỉ năm?
Nàng có hiểu ngôn ngữ của những con sóng lăn tăn uể oải
Tạo ra từ những làn gió gợn nhẹ mặt hồ?
Ta sẽ cho nàng thấy tất cả những điều trên
Chỉ cần nàng chấp nhận thỉnh cầu này
"Nàng sẽ múa với ta chứ, đêm nay?"
Ta có thể nghe tiếng tim nàng đập mạnh
Đã có ai từng nói nụ cười làm nàng đáng yêu lắm chưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét