Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2009

Nụ cười (2)


Rồi một ngày, tôi nhìn thấy nụ cười.

Nụ cười của bạn ấm như một buổi ban mai nắng đẹp, rọi soi vào hết thảy ngõ ngách của tâm hồn say ngủ. Ngày nắng ấm chan hoà phơi khô những ướt át buồn thảm nơi con tim. Từng tia sáng len lỏi xoa dịu, xoắn chặt lấy thân thể nơi lửa khát khao vừa dập tắt.

Nụ cười của bạn mát như một cơn mưa đầu hạ, rơi nhẹ nhàng lên chút cằn cỗi còn vương vãi xót lại trên cõi lòng quạnh hiu. Những hạt mưa nhẹ nhàng xoa dịu nền đất nứt nẻ, vuốt ve từng đụn cát để lại một vùng ẩm ướt căng tràn tròn trịa. Từng hạt nước nhỏ khẽ thấm vào mạch đất.

Từ trong tiếng mưa nhẹ nhàng rơi ấy, từ trong thứ ánh nắng ấm áp trải rộng ấy, tôi như nghe thấy tiếng mầm non rì rầm ngọ nguậy trên cánh đồng cũ.

Nụ cười của bạn không như bông hoa bừng nở trong vầng dương chói loá, như tiếng nước lách tách rơi trên tán lá cao trong những ngày mưa *. Nụ cười của bạn chỉ đơn thuần là một nụ cười có ánh nắng ấm và giọt mưa đầu mùa. Nụ cười của bạn dệt trong tâm khảm tôi một ngày mới.

Và tôi biết, quãng đời còn lại của tôi vẫn còn xán lạn phía trước. Tôi vui say như thể tôi chẳng còn phiền muộn.

Đúng như thế thật, khi mà tôi tìm lại được chút nào niềm say mê. Con tim tôi tìm lại bạn, tìm lại những nhịp rung đầu tiên của nó, nhẹ nhàng, non nớt thôi, như lần đầu tôi gặp bạn.

Bởi vì, nhờ bạn, một ngày tôi nhìn thấy nụ cười.

Shall I compare thee to a summer's day?
William Shakespeare
___________________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét