Mà lặng im say ngủ giữa đồng Trăng
Khẽ trở mình trong nhịp đưa của Gió
Khuya lắm rồi, sương đọng lại thành băng.
Này hỡi Cỏ, ta muốn hỏi chút rằng
Trong say ngủ có lúc nào em thức?
Để lắng nghe trong đêm đen như mực
Tiếng hát ai ru giấc mộng tròn căng.
Em có biết người-có-đôi-cánh-trắng
Đôi cánh kia hệt như những giấc mơ
Và lời ca, hay là những vần thơ
Vang vang mãi trong đêm đen vô tận.
"Giá như người biết ta như làn gió
Vờ vui say qua khắp nơi này nọ
Để quên về một cánh chịm xa xăm..."
Giá như cỏ biết
Đêm đêm
Trái tim ấy khóc thầm...
Này hỡi Cỏ, hình như em có nói
Về một người bay che khuất mặt ta
Hay đó chính là người-có-đôi-cánh-trắng?
Ta là trăng mà cũng chẳng hiểu ra.
"I feel so lonely
I'm waiting for you
But nothing ever happens and I wonder"
(Lemon tree - Fool's Garden)
Cỏ đã đợi, Cỏ đã chờ
Liệu người có tới
Từ nơi sâu thẳm mênh mông...
Này Cỏ hỡi, em buồn lắm phải không?
Cứ ngủ yên trên ngọn đồi của Gió
Người sẽ tới vào một ngày nào đó
Cứ êm đềm mà ngủ trên đồi.
Ta chỉ có thể hy vọng thế mà thôi
...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét