Này là hoa
Kia là gió
Này là cỏ
Đó là cây
Này là ánh trăng vàng chênh chếch khẽ chạm ngọn mây
Kia là đồng lúa xanh nghiêng nghiêng vờn như đợt sóng
Này là anh
Đó là em
Trên đầu chúng ta là cả bầu trời đêm.
Một bầu trời đầy sao chi chít.
Em trốn vào trong tận ánh trăng
Mà khẽ gọi: Đố anh tìm em đó
Anh nhẹ nhàng ẩn vào trong làn gió
Bay lên trời mà ve vuốt thế gian
Mà lượn với vầng trăng dịu dàng
Trên bầu trời, sao vẫn đầy chi chít.
Bỗng ánh trăng vụt tắt
Cho không gian tối mịt
Anh với em bay nhẹ giữa tầng cao
Chẳng còn mùi hương
Chẳng còn tiếng hát
Chẳng còn bất cứ vũ điệu nào
Chỉ còn những ánh sáng vọng về từ quá khứ
Của những vì sao.
Em với anh
Là người
Hay là những linh hồn
Hay là những ý chí
Hay là siêu hình hơn
Em không biết
Em chỉ biết rằng
Ta là một phần của vũ trụ
Ta cũng là vầng trăng
Ta cũng là ánh sáng
Ta cũng là bụi cát
Và có khi cũng là một hạt proton
Anh nghĩ rằng vũ trụ ở bên trong
Cũng có khi ở bên ngoài ta vậy.
Rồi em cười vang
Tiếng cười giòn tan khúc khích
Anh nghe như mình cũng đang cười
Chợt nhận ra sao giọng mình tinh nghịch
Anh là em và em cũng là anh.
Dưới ánh sao băng qua muôn vàn không thời gian
Anh thấy em mờ mịt và trong trẻo
Như photon đang lan tràn mọi nẻo
Em có mặt ở khắp cả không gian
Anh lượn lờ khắp vũ trụ thênh thang
Mà mìm cười: Anh ở trong em đó.
Anh muốn cho cả thế gian này rõ
Anh yêu em
Nhiều hơn vũ trụ này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét