Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Cá nục và cà chua

Con mèo ngồi nhìn trời mưa
Trong đầu nó nghĩ
Về một buổi ban trưa
Cái đuôi nó ngoe nguẩy
Theo nhịp quả lắc đung đưa

Con mèo chỉ biết ngồi thừ
Đầu óc sạch trơn trống rỗng
Chỉ còn cá nục và cà chua
Trong một buổi trưa nắng ấm

Bàn tay anh vuốt ve
Bộ lông vàng mềm mại
Con mèo khẽ ngẩng nhìn
Mặt trăng hơi tai tái

Những quầng sáng xung quanh mặt trăng bắt đầu rộng dần, lan dần ra như một thứ chất lỏng.
Mặt trăng chảy ra dưới con mắt tròn xoe của con mèo.
Từng giọt, từng giọt chảy xuống như một dòng sữa trắng đục.
Nhịp đuôi con mèo vẫn giữ nguyên theo quả lắc đung đưa.

____________________
"I'm crazy like a fool."
Boney M
____________________

Cá nục và cà chua
Mayonnaise và sandwiches
Macaroni và hamburger
Khoai tây và cà rốt
Táo và củ hành

____________________
"Những con mối bay ra"
Trần Đăng Khoa
__________________

Những điều đã biết đang bay lơ lửng giữa trời cao
Những điều chưa biết vẫn nằm im trong giỏ
Con mèo vẫn nhịp đuôi theo quả lắc
Anh
Anh
Anh
Anh
Anh
Anh
Anh ngồi giữa âm thanh của thời gian
Ngồi thừ ra và rỗng
Như một căn nhà có gió lùa
Bàn tay anh chạm vào từng sợi bóng tối nhỏ
Vạn vật trôi như lá thu rơi.

.........................

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2009

Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2009

Nỗi lo sợ


Con mèo nhỏ.

Nó bước đi trong làn sương. Bàn chân tròn tròn có những cái núm đệm mềm mại khe khẽ giẫm lên những hạt sương long lanh óng ánh. Cái mũi nó chốc chốc lại hếch lên, ngửi ngửi, chốc chốc lại cúi xuống, ngửi ngửi. Đồng tử trong con mắt trong veo như thủy tinh của nó giãn ra hết cỡ. Một đôi mắt tròn xoe. Nó bước đi trong làn sương.

Nó bước đi, tịnh không một tiếng động. Chậm rãi, chậm rãi, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng. Bốn cái chân nhỏ, thanh thoát, quý phái đứng trên bốn cái đệm, khoan thai, đủng đỉnh giẫm lên đâu đó trên mặt đất thấm đẫm sương.

Nó dừng lại bên bờ rào, cúi xuống hít ngửi rồi ngoạm nhấm nháp vài cọng cỏ. Nó đứng lại, khum xuống tròn tròn như một túm bông bên khe đá dùng cái lưỡi liếm một ít nước. Rồi chính cái lưỡi thô ráp ấy được nó dùng để liếm láp bộ lông vàng của mình.

Nó là một con mèo vàng, đi trong làn sương.

___________________

Con mèo khẽ nói với Schrödinger:
- Chuyện gì xảy ra nếu tôi là nửa con mèo chết và nửa con mèo sống.
- Mày sẽ không còn là một con mèo sống nữa, cũng chẳng phải một con mèo chết. Hàm sóng là một sự chồng chập giữa 50% mèo sống và 50% mèo chết. Nhưng đấy là hành trạng biểu diễn của hệ, còn mày, mày hoặc sống hoặc chết.
- Ai đảm bảo tôi hoặc sống hoặc chết? Ai là người quan sát?
- Mày chính là người quan sát của mày. Trạng thái của mày độc lập với việc quan sát. Nếu mày hiểu ta đang nói gì.

Con mèo lắc đầu, và kêu "Meo". Việc tôi sống hay chết thuộc về 2 vũ trụ khác nhau.

___________________

Con mèo trèo lên một cái cây cao thật cao. Nó bắt đầu lo sợ.

Sinh tồn là bất an.

Con mèo cảm thấy nó muốn đọc Kierkegaard.

___________________

Mọi người đều biết một thực tế là có những chân lý cảm xúc mang tính chủ quan. Tôi yêu con mèo của tôi, nhưng đấy không phải là chân lý tôi đòi hỏi mọi người chia sẻ. Sự hờ hững của mọi người không có nghĩa là chân lý ấy không đúng - với tôi.

(Dave Robinson - Introducing Kierkegaard - NXB Trẻ)

___________________

Bạn cũng lo sợ như tôi chứ? Nỗi sợ là một điều thường trực.

Tôi muốn nói với bạn rằng: có lẽ chúng ta có những nỗi sợ giống nhau.

Tôi và bạn có cả một tuổi trẻ phía trước. Trước mắt, cứ nắm tay mà bước đến phía trước, bạn nhé. Bạn yêu quý của tôi.

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2009

Thương - Ghi chép vụn của một ngày (2)


Ngươi là một đứa bé gái nhỏ, Electra. Những bé gái khác đều ước mong trở thành người đàn bà giàu có hay đẹp nhất thiên hạ. Còn ngươi, bị đắm chìm trong vận mệnh khủng khiếp của dân tộc mình, ngươi ước mơ trở thành người đau thương nhất và tội lỗi nhất... Ở tuổi ngươi, các bé gái còn chơi búp bê và nhảy lò cò. Ngươi, đứa trẻ tội nghiệp, không đồ chơi, không bạn bè, ngươi chơi trò sát nhân, vì đó là trò ngươi có thể chơi một mình.

[Jean-Paul Sartre - Ruồi ]

Đoạn "Ruồi" này của mình dịch.
_______________________

Đọc Tân Ước, đoạn Bữa ăn cuối cùng trong Gio-an là đoạn làm mình xúc động nhất. Đọc Mát-thêu, Lu-ca, hay Mác-cô, mình đều chẳng thể xúc động bằng đọc Gio-an. Giống hệt như đọc những lời cuối cùng của một con người vậy, khó mà diễn tả nổi nỗi xúc động lúc ấy.

Hỡi anh em
là những người con bé nhỏ của Thầy,
Thầy còn ở với anh em
một ít lâu nữa thôi.
Anh em sẽ tìm kiếm Thầy;
nhưng như Thầy đã nói với người Do-thái :
'Nơi tôi đi, các người không thể đến được',
bây giờ, Thầy cũng sẽ nói với anh em như vậy.
Thầy ban cho anh em một điều răn mới;
anh em hãy yêu thương nhau
như Thầy đã yêu thương anh em.
______________________

Cảm xúc của mình trong một ngày thay đổi loạn xạ. Ngày hôm nay thật thất thường.

______________________

Chưa ai đóng đinh xuân bằng một lòng tạ ơn

[Lê Cát Trọng Lý - Chưa ai]

______________________

Mày mò đọc được Electra của Sophocles và Euripides. Dĩ nhiên là bản tóm tắt của wiki.

Đúng là bi kịch Hy Lạp mà.

Tranh trên là "Nỗi ân hận của Orestes" của Bouguereau. Orestes là anh của Electra, hai anh em giết mẹ trả thù cho cha là Agamemnon. Mẹ của 2 người là Clytemnestra này đã cùng tình nhân giết Agamemnon khi ông trở về từ cuộc chiến thành Troy cùng với người vợ mới của mình là Cassandra. Thù hận của Clytemnestra đã tích tụ từ lâu khi Agamemnon giết chính con gái ruột của mình để hiến tế cho thần Artemis để thần làm gió biển thuận chiều cho thuyền của ông tiến đến Troy.