Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

Những gì vĩ đại




Ngồi nhìn ra cánh đồng
Và ngươi sẽ thấy những đàn chim nhè nhẹ vút lên
Gió gào tên ngươi trên những tầng mây trắng
Và ngươi sẽ bay.

Ta sẽ thấy ngươi vung vẩy những chiếc lông vũ
Qua những vì sao
Ta sẽ thấy ngươi bay cao
Ta sẽ thấy ngươi trên ánh trăng vàng.

Ta sẽ hôn ngươi
Hôn những tia nắng mà ngươi rọi xuống
Vì những điều vĩ đại
Vì những điều khôn lường
Những gì ngươi làm
Ta không đo đếm được.

Ngươi sẽ làm những điều to tát
Vĩ đại như những gì ngươi tỏ ra
Ta sẽ ngồi vui sướng và mỉm cười
Vì những gì vĩ đại đã toát ra từ thân thể ngươi từ lâu
Ta đã biết
Đã soi chiếu xuống tấm thân tầm thường và phàm tục của ta
Ngươi đã trỗi dậy
Và làm ta trỗi dậy.

________________

Người ngợi khen ta những điều mà ta không dám ngờ tới
Những điều cao cả và lớn lao.

Thân ta nhỏ nhoi và chỉ nương nhờ làn gió để bay cao
Vậy mà người khen ta bằng những lời hết mực.

Ta bước lên những định kiến
Người yêu ta như ta cũng yêu người
Người xây đắp nên những con đường
Những con đường mà ta đang đi để hướng đến những điều vĩ đại
Ta muốn nói với người ngàn lần
Hãy để ta cúi xuống hôn lên chính con đường người đã dọn cho ta đi
Vì chưng những hạt bụi cũng là đáng quý vô ngần.

Người yêu kính!
Này đây là thịt ta
Này đây là máu ta
Những gì phải hiến sẽ hiến
Những gì phải đổ sẽ đổ
Những gì vĩ đại sẽ được dựng nên
Những gì lớn lao sẽ trường tồn.

Vì chưng thế giới này đã trở thành như vậy.

___________________

Hãy đến bên những đền thờ
Như trong những giấc mơ của ta
Ta đã đến và vẽ lên trên những tảng đá xung quanh những dấu hiệu lạ
Và sẽ đến những gì phải đến.

Mặt trời rọi xuống trên những vũng nước
Ta sẽ đi trên những con đường mới mẻ
Bằng bàn chân trần
Để thấy được, để cảm được, để nhận ra thánh thần đang tràn ngập
Trong từng hạt bụi lạo xạo dưới chân ta.

Ngươi sẽ cùng ta
Đi trong niềm hân hoan vô bờ
Trên con đường đến những đền thờ
Với đầy âm thanh lạ và những màu sắc lạ.

Những gì vĩ đại
Sẽ tỏa sáng trên cao.

_________________

Nghe bản này cũng hay ho. Âm thanh tốt hơn. Nhưng không có hình ảnh.


Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

Ghi chép vụn của một ngày

Không khó để nhìn thấy một ông già mù ngồi bên vệ đường chỗ ngã tư Ba Tháng Hai - Nguyễn Tri Phương bán bánh. Nhất là khi bạn ngồi trên xe bus trên con đường từ trường về nhà (xe số 59 hay số 7). Bằng chứng là không chỉ mình để ý mà cả bạn Thủy (hình như) cũng từng nhìn thấy, con Bạch thì không biết chắc, vì nó ít nhìn ra ngoài.

Mình đã mấy lần có ý định mua cho ông vài cái bánh, nhưng vì sự bất tiện khi ngồi trên xe bus nên cũng chưa bao giờ mua cả. Bây giờ có những ngày đi xe máy xen kẽ với những ngày xe bus, thì lại chẳng đi đường đó nữa.

_________________

Ông cụ già vừa được lên tivi, HTV9, mục "Tình yêu cuộc sống". Mình chỉ tình cờ xem được tối nay khi đi học về.

_________________

Nhiều khi thấy mà chán mình quá. Mới hít tí bụi từ cái Cuộc Kẹt Xe Vĩ Đại trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa mà đã lo chết sớm.

_________________

Chưa bao giờ mình ghét cái thành phố này như vậy. Thiệt là đầy bụi bặm.

_________________

Nằm im thật im nghe Tuấn Ngọc hát "Đôi mắt người Sơn Tây" bằng một chất giọng nam tính số một quả là một trải nghiệm tao nhã.