Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2010

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2010

Làm ơn

Ai mượn hay lấy nhầm cuốn Monet của tui, làm ơn trả tui đi mà. Tui khóc đó.

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

Lắng nghe gió hát


Hà Nội tạm biệt tôi bằng một cái nóng đột ngột đến ngộp thở. Đúng theo nghĩa của từng từ.

Tôi ngồi trong taxi, cái nóng kéo đến như một làn mây mù bất chợt giăng ngang khiến tôi chẳng có cách chi chống đỡ. Bàn tay con người làm sao xua đi được mây mù. Tôi cũng không thể thở được, bèn nới lỏng cổ áo ra; sau đó, lột phăng chiếc áo lạnh dày màu vàng bên ngoài; lột tiếp lớp áo len dày; cuối cùng lột cả lớp áo len mỏng.

Tôi mở rộng cửa sổ, gió thốc vào từng đợt. Gió mùa đông bắc Hà Nội thổi ào ào vào mặt tôi hệt như những làn gió nhẹ đầu hạ ở Sài Gòn. Thật không hiểu nổi.

Mồ hôi tôi túa ra đầy trán.

(Tranh The Dream - Henry Rousseau)