Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

Lắng nghe gió hát


Hà Nội tạm biệt tôi bằng một cái nóng đột ngột đến ngộp thở. Đúng theo nghĩa của từng từ.

Tôi ngồi trong taxi, cái nóng kéo đến như một làn mây mù bất chợt giăng ngang khiến tôi chẳng có cách chi chống đỡ. Bàn tay con người làm sao xua đi được mây mù. Tôi cũng không thể thở được, bèn nới lỏng cổ áo ra; sau đó, lột phăng chiếc áo lạnh dày màu vàng bên ngoài; lột tiếp lớp áo len dày; cuối cùng lột cả lớp áo len mỏng.

Tôi mở rộng cửa sổ, gió thốc vào từng đợt. Gió mùa đông bắc Hà Nội thổi ào ào vào mặt tôi hệt như những làn gió nhẹ đầu hạ ở Sài Gòn. Thật không hiểu nổi.

Mồ hôi tôi túa ra đầy trán.

(Tranh The Dream - Henry Rousseau)

6 nhận xét:

  1. Tiếc năm nay không có cầu về Olympia. Cậu ổn chứ? ;))

    Trả lờiXóa
  2. Không sao đâu, cái này là realistic mà.

    Trả lờiXóa
  3. Tôi mới chỉ xem Olympia hôm nay. Và cảm giác lúc này là tiếc, thực sự tiếc. Nhưng không buồn. Em thể hiện rất tuyệt! Chúc em luôn thành công trong cuộc sống và học tập, Hiển nhé!

    Trả lờiXóa
  4. Dạ, em cảm ơn ạ. Mà sao nhiều người biết blog em thế?

    Trả lờiXóa
  5. Chắc tại mọi người ấn tượng với em từ Olympia. Riêng với tôi, ấn tượng từ cách em kể về bạn Meo của mình, và cả bài hát tiếng Pháp nữa.

    Trả lờiXóa
  6. chao Hien, toi rat an tuong phong cach cua cau co mot chut gi do dang yeu cua tre con nhung cung co cai gi do chung chac cua nguoi lon. trong mat toi, cau qua la 1 thien tai va toi hy vong cau se luon giu duoc phong do ay nhe
    chuc cau luon thanh cong,hanh phuc va may man trong cuoc song

    Trả lờiXóa