Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

Forget me

Forget me
Forget me
Oh, forget me.

For I have slept on those flowers
growing on trees.
For I have counted the sheep
Running in meadow.
For I have caught the birds
Singing by the window.

Forget me
Forget me,
Oh forget me.

Since you may never forgive me.

So leave me
So leave me
Leave me now as I am flying on the sky,
Leave me now as I still have not known.
I am elegant, beautiful and yet vulnerable.
So just leave me
When I have not come.

When I have not come
Tell my friends I will just pass by
Tell my cat I will feed him later
Tell my Espeon he did not know anything
Tell my Umbreon he had better cry.
And tell yourselves to leave me now.

Since you may never forgive me, again.

Forget me
Forget me
Oh, my friends, forget me

As I will forget you all.

_________________________


Mê tấm ảnh này của chị Bò.

Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Umbreon

Khi trời tối, tới lượt Umbreon bước xuống từ tán cây. Nó hỏi tôi ngay lập tức. "Espeon đã nói những gì dưới ánh mặt trời?".

Tôi lắc đầu. Chẳng nói gì. Có lẽ Umbreon cũng biết thế đã là đủ.

Umbreon bước đi dưới trăng. Nó hấp thụ ánh trăng như thể đó là nguồn năng lượng, như thể Espeon hấp thụ ánh sáng mặt trời. Những vòng tròn màu vàng trên người nó sáng rực rỡ. Đôi mắt nó mở to và đỏ rực. Toàn bộ cơ thể Umbreon như phát ra một linh khí thần thánh.

Tôi thấy Umbreon như một vị thần. Nó như Anubis vừa bước ra từ màn đêm, từ những bức tranh tường cổ vẽ trên Kim tự tháp.

Umbreon đã biến mất. Nó thoắt ẩn thoắt hiện. Nó không biết những gì Espeon biết. Nó ngự trị trong bóng đêm. Espeon biết cả sáng lẫn tối. Espeon biết mọi thứ. Umbreon chỉ đơn giản là không biết. Nó nhìn qua màn đêm.

"Ta sẽ nói những gì trong màn đêm mông lung?"

_________________

Trong màn đêm, mọi thứ đều êm đềm và tĩnh lặng.
Màn đêm cất giấu trong những ngõ ngách của nó nhiều thứ, nhiều thứ quý báu, nhiều điều bí mật.
Nhưng nó không nói ra.

Vì thế, Umbreon không biết gì cả, nhưng nó biết trong màn đêm có gì. Đó chính là điều Espeon không biết. Gió cũng không biết, chim cũng không biết, cá cũng không biết, Vaporeon không biết, Flareon không biết, Jolteon không biết, Leafeon và Glaceon cũng không biết. Cheshire không biết.

Hình như tôi biết.
_________________

Umbreon cuối cùng cũng không nói. Nó biết trong bóng đêm, im lặng là điều tuyệt vời và đẹp đẽ nhất.

Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010

Espeon

Rồi cũng một ngày, Espeon bước xuống khỏi tán cây. Nó đi lòng vòng quanh khu đất trống. Gió mơn man nhè nhẹ những sợi lông màu hoa cà.

Tôi sẽ nhìn thấy Espeon đi giữa những khóm tử đinh hương tím rực. Espeon biết tôi đang nhìn, nó còn biết tôi sẽ nhìn. Nó biết cả khi nào tôi sẽ thôi không nhìn nó. Nó biết hết.

Cái đuôi chạc cây của nó biết hết.

Espeon không nói gì. Nó chỉ nhìn về phía mặt trời. Mặt trời cho nó nguồn năng lượng. Hệt như mặt trời từng cho tôi nguồn năng lượng.

Tôi lẩm nhẩm hát những chữ trong vô thức: "Nekomata, Nekomata..."

Tôi thấy tôi như nằm im giữa quả đồi. Espeon ngồi cạnh bên. Nó đang liếm bộ lông chứa đầy năng lượng. Nó đang liếm linh hồn của nó. Tôi đang nằm im, linh hồn của tôi không động cựa.

"Con gái tôi đương thì
lang thang làm vu nữ(1) 
trên bờ biển Tago
nàng đọc kinh trên cát..." 
(trong Ryojin Hisho(2))

Giá cứ nằm ngửa
Để thấy ánh dương
Mộng trường mộng trường
Xuân đông thu hạ.

Một hôm, Espeon đã nói: "Thế đã đủ chưa?". Nó nói với cành cây, với ngọn cỏ, với cơn gió, với Umbreon đang phiêu diêu nơi nào đó, với con mèo Cheshire có nụ cười nhe răng vẫn còn hiện hữu sau khi cơ thể nó biến mất, hay là Espeon đang nói với tôi? Tôi chỉ im lặng. 

Tôi không biết. Umbreon không biết. Cheshire không biết. Cá không biết. Chim không biết. Espeon là người hỏi, lại càng không biết.

"Tôi đi đây
Nhưng nếu em đợi
Như cây thông gầy
Đứng trên đỉnh núi
Tôi lại về ngay."
(Yukihira - Hyakunin Isshu)

Tôi chỉ tiếp tục lẩm nhẩm
-Nekomata. Nekomata.



_________________
Chú thích:
(1) Vu nữ: Miko
(2) Ryojin Hisho: "Thầm nhặt bụi trần" -  Tuyển tập thơ thời kỳ Heian, do Thiên hoàng Go-Shirakawa biên soạn. 

Thơ dùng bản dịch của Nhật Chiêu.
Nguồn ảnh: http://www.flickr.com/photos/lilly_photos/5231505806/sizes/l/

Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2010

Dưới tán cây nguyệt quế




Lẽ nào em chẳng từng là cỏ hoa ngoài đồng
(Pyotr Ilyich Tchaikovsky - Я ЛИ В ПОЛЕ ДА НЕ ТРАВУШКА БЫЛА…  chùm 7 bài hát năm 1880, Op.47) 
Dưới tán cây nguyệt quế
Tôi ngồi và đợi.

Những dòng sông trôi qua
Những nỗi buồn mênh mông bát ngát.
Những hoàng hôn rực tà
Những bình minh bàng bạc.

Những đụn cát
Gió thổi bay tứ tung.

Cây nguyệt quế mọc trên mặt trăng
Tôi ngồi dưới đất bằng
Chờ đợi
Chờ đợi
Chờ đợi.

Những tháng ngày chưa tới
Những vũ điệu chưa qua
Những bài ca chưa hát
Những ai oán chưa tan
Những thời gian chưa chết.

Đàn bò đi qua và chúng bảo
Hãy đi theo chúng tôi
Chúng tôi sẽ đưa anh lên đỉnh đồi
Chạm tay vào những mơ ước
Sẽ công kênh anh trên lưng
Như những người vĩ đại.

Đàn chim bay qua và chúng bảo
Hãy buộc dây vào chân chúng tôi
Chúng tôi sẽ cho anh nương nhờ đôi cánh
Mà bay lên tận mặt trăng
Như Hoàng tử bé.

Tôi trả lời đàn bò:
Không
"Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say"
Để tôi ngồi yên đêm nay
Khi muôn vàn tinh tú chiếu rọi
Để tôi bình yên đêm nay
Khi nỗi buồn đang dâng tràn tới.

Tôi trả lời đàn chim:
Không
Tôi sẽ không đến những nơi kỳ lạ
Mà bỏ quên đóa hoa của mình
Ở đây người ta đang giết chóc
Triều Tiên vừa nã pháo Hàn Quốc
Khí nhà kính còn tràn ngập bầu trời
Bay với các người
Đóa hoa của tôi sẽ héo úa
Đóa hoa của tôi sẽ tàn lụi trong đau buồn
Và hỡi đàn chim thiên di
Với thân xác nặng nề, tôi chẳng thể trở về
Để một lần nhìn lại đóa hoa của mình.
 Lẽ nào em chẳng từng là nhánh lúa mạch giữa đồng
(Tchaikovsky)
Dưới tán cây nguyệt quế
Tôi sẽ ngủ
Và ánh trăng chiếu rọi cho đến cội rễ
Người Trung Quốc không phải ngẫu nhiên đã đặt cho loài cây này cái tên như vậy.


Những người yêu nhau đến với nhau trên từng làn gió
Những bông hoa thì cứ hát
Còn tôi thì cứ đợi.

Trăng thì cứ lên.

________________

-Anh ơi anh ơi anh ơi.
-Anh đây anh đây anh đây.
-Đi đâu đi đâu đi đâu?
-Về nhà về nhà về nhà.
-Làm gì làm gì làm gì?
-Ngồi chờ ngồi chờ ngồi chờ?

-Em ơi em ơi em ơi.
-Em đây em đây em đây.
-Đi đâu đi đâu đi đâu?
-Lên trên lên trên lên trên.
_______________

"Hôm nay vẫn chưa phải là hôm qua hả ba?"

(Yotsuba)



(Tranh của Klimt, phải chăng là Apollo đang hôn Daphne và cô đang hóa thành cây nguyệt quế?)