Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

Ghi chép vụn của một ngày

Không khó để nhìn thấy một ông già mù ngồi bên vệ đường chỗ ngã tư Ba Tháng Hai - Nguyễn Tri Phương bán bánh. Nhất là khi bạn ngồi trên xe bus trên con đường từ trường về nhà (xe số 59 hay số 7). Bằng chứng là không chỉ mình để ý mà cả bạn Thủy (hình như) cũng từng nhìn thấy, con Bạch thì không biết chắc, vì nó ít nhìn ra ngoài.

Mình đã mấy lần có ý định mua cho ông vài cái bánh, nhưng vì sự bất tiện khi ngồi trên xe bus nên cũng chưa bao giờ mua cả. Bây giờ có những ngày đi xe máy xen kẽ với những ngày xe bus, thì lại chẳng đi đường đó nữa.

_________________

Ông cụ già vừa được lên tivi, HTV9, mục "Tình yêu cuộc sống". Mình chỉ tình cờ xem được tối nay khi đi học về.

_________________

Nhiều khi thấy mà chán mình quá. Mới hít tí bụi từ cái Cuộc Kẹt Xe Vĩ Đại trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa mà đã lo chết sớm.

_________________

Chưa bao giờ mình ghét cái thành phố này như vậy. Thiệt là đầy bụi bặm.

_________________

Nằm im thật im nghe Tuấn Ngọc hát "Đôi mắt người Sơn Tây" bằng một chất giọng nam tính số một quả là một trải nghiệm tao nhã.

1 nhận xét:

  1. Cuối cùng thì ông cụ cũng ko đc cho 1 chỗ nghỉ nào, và vẫn tiếp tục bán bánh :|

    Trả lờiXóa