Chúng ta đang đi trên những con đường khác nhau rồi, nhiều khi em không rõ mình có hối hận không khi đột ngột như vậy.
1.
Những khi nhìn lại kỷ niệm, em vẫn thấy xót xa, thấy dâng lên một mặc cảm tội lỗi.
Con đường trải trước mặt em đang đầy hoa thơm và cỏ ngọt. Còn con đường trước kia chẳng có gì ngoài những mộng tưởng về một ngày mai.
Em đã từng chờ, đã từng cầu nguyện, hy vọng bao nhiêu lần là bấy nhiêu lần thất vọng. Mọi chuyện không như em mong muốn. Em đã từng mừng vui thật nhiều những buổi chiều dạo bước trên phố. Chính con phố ấy, chính con đường có nhiều kỷ niệm ấy, mỗi lần đi qua trở lại, tâm can em lại xót xa, não cân em lại trăn trở.
Em đã từng viết những bài thơ về cuộc kiếm tìm niềm vui của mình, nhưng lại chẳng thấy gì ngoài nỗi buồn dai dẳng.
Không rõ mọi chuyện sẽ ra sao về sau, que sera sera?
2.
Em đi hái những bông hoa màu xanh
Đằng sau thánh đường
Em đi tìm những hòn sỏi đỏ
Dưới đáy đại dương
Em đi bắt những con chim màu vàng
Bên kia màn sương.
Em giã những bông hoa, em nghiền những hòn sỏi, em em đập những chiếc lông vũ vàng óng ánh
Em làm cật lực
Em làm tràn trề hy vọng
Em làm nên bộ bột màu.
Em vẽ gì?
Em chẳng biết mình đã vẽ gì.
Em vẽ gì?
Em chẳng biết mình đang vẽ gì.
Em vẽ gì?
Em chẳng biết mình sẽ vẽ gì.
Bầu trời rộng lắm
Gió cuốn đi rồi những giấc mơ.
Que Sera Sera whatever will be will be
Trả lờiXóaOur lives are ours to see
Que Sera sera
What will be will be...