Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

Nghi thị địa thượng sương

Tête d'étude l'oiseau - Bouguereau

Chúng ta ngồi trên một bãi cát. Bên trên đầu là vầng trăng. Bên dưới mặt đất là cát. Ngỡ mặt đất tỏa sương. Vầng trăng sáng vằng vặc.

Em cứ nhìn về một vùng xa xăm nào đó phía tối. Anh thì ngửa mặt lên bầu trời đầy sao. Tay em choàng ôm giữ lấy hai chân, khuôn mặt em tựa lên đầu gối. Anh chống nhẹ cằm lên hai bàn tay, đặt vừa vặn lên trên đầu gối. Cái đầu gối mềm mại của em chống đỡ một ánh nhìn phương viễn, cái đầu gối vững chãi của anh thả những ánh nhìn lên trời cao.

Ánh nhìn của em bay đến đâu? Ánh nhìn của anh chỉ lửng lơ giữa muôn trùng ánh sáng.

Cát ở đây nhẹ nhàng. Anh vốc một nắm và tung lên. Nó chập chờn chập chờn rồi nhẹ nhàng nhẹ nhàng đáp xuống. Không gian nặng trĩu ánh trăng.

Em cười. Em cười gì? Anh thích nhìn em cười. Anh thích nhìn em hướng đôi mắt trong veo về phía anh mà cười. Anh thích. Anh thích gì?

Những mảnh vụn của kí ức, của hoài niệm, của đam mê, của những nỗi u buồn và cả của những niềm hoan lạc, đêm nay như được cháy bùng lên.

Anh có tiếp tục chống cằm mà nhìn lên bầu trời? Em có tiếp tục gác đầu lên gối mà nhìn về phương xa?

Rõ ràng hôm nay trăng rất sáng.
Nghi thị địa thượng sương.

2 nhận xét: