Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Titanic






1912: Tàu Bưu chính Hoàng Gia (RMS) Titanic nhổ neo từ Southampton, bắt đầu chuyến hành trình đầu tiên, nhưng đã chìm ngoài khơi Newfoundland lạnh giá; hơn 1500 hành khách và thủy thủ đoàn chết.

Một sự im lặng khủng khiếp bao trùm lên thành phố. Tôi nghĩ rằng hầu như không một con phố nào ở Southampton không mất đi một người trên con tàu đó.

100 năm trước, con tàu này khởi hành từ bến cảng nơi tôi đang ở và chìm ở Đại Tây Dương lạnh như băng.
Đỉnh cao của kiến trúc hàng hải, đỉnh cao của kỹ thuật và công nghiệp hóa, niềm tự hào của loài người lúc đó, con tàu được cho là "không thể chìm", đã chìm.

Sống trong thế giới bấp bênh thế này mà con người còn ngạo mạn nữa sao?






                Or if on joyful wing, cleaving the sky,
                Sun, moon, and stars forgot, upwards I fly,
                 (Nearer my God to thee)

                        Đến lúc tôi bay về trời, thật khoan khoái thay;
                        Bỏ xa trăng, sao, mặt trời, vùn vụt lướt bay;
                        (Càng gần Chúa hơn - bài hát được các nhạc công trên tàu Titanic chơi lúc tàu sắp chìm)






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét