Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

I've got the sun in my pocket and the moon in my hands
Locnville

Tôi bảo Espeon rằng nó không biết gì cả. Tôi bảo Umbreon rằng nó nên khóc đi. Espeon nhìn tôi, không nói gì. Umbreon bước ra khỏi bóng tối, mặt nó không biểu cảm.

Espeon nhìn tôi, rồi nó ngồi xuống. Umbreon bước ra ánh nắng, có nước trên mắt nó. Tôi nhìn lên trời, trăng đang tròn, sao đang mọc, và bây giờ là nửa đêm. Nắng ở đâu ra?

Năng lượng tràn trề. Trong bóng tối đầy năng lượng đó còn có cả ánh sáng. Trong sự vô minh có cả bao la những tri thức mới mẻ. Cả ba chúng tôi ngồi im lặng nhìn nhau. Tôi vòng tay ôm lấy cả hai.

Espeon bảo: Chúng ta sẽ đi cùng nhau, ít nhất là như vậy. Và như thế, tôi biết, tôi vẫn còn mặt trời trong túi và mặt trăng trong tay. Dẫu cho tôi có đi đến đâu, chúng tôi sẽ luôn đi cùng nhau. Không ai chia cắt được chúng tôi cả. Dẫu cho vạn sự có biến chuyển ra sao. Dẫu cho bên kia con đường họ đang làm gì.

Và như thế, tôi biết tôi không cô đơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét