Một hôm, tôi ra khỏi nhà và hét lớn: Với những cây bút này, tôi có thể vẽ cả thế giới.
Trên bàn tay tôi là những mầm mống đầu tiên của sáng tạo. Trước mặt tôi là những nguồn cảm hứng bất diệt. Vạn vật đâu vào đấy trong một trật tự trác tuyệt đến không tưởng. Tôi ngất ngây vì vui sướng, vì thán phục và vì tự hào. Người đã sáng tạo ra tất cả những thứ này cho tôi vẽ.
Thiên Chúa phán: "Phải có ánh sáng." Liền có ánh sáng.
(Sáng thế ký 1:3)
Này đây tôi dâng lên Người những nét vẽ này. Này đây tôi dâng lên Người bàn tay tôi này. Này đây tôi dâng lên Người trí thông minh này. Này đây tôi dâng lên Người linh hồn tôi này.
Tôi say sưa ngắm đất đai này. Tôi say sưa ngắm trời mây này. Tôi say sưa ngắm tôi này. Tôi say sưa ngắm Người này.
Có những cây bút này trong tay, tôi sẽ Sáng tạo.
Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.
(Sáng thế ký 1:10)
_____________________________
Có những cây bút này trong tay, em có thể bày tỏ tâm hồn mình ra trang giấy nhỏ.
Em muốn vẽ nên tình yêu của chúng ta. Nó mơ hồ nhưng đầy kiêu hãnh. Em muốn thấy những linh hồn cọ quậy trong từng nét vẽ của em.
Em muốn hòa vào tình yêu mênh mông và cao cả vô bờ ấy. Em muốn đến được tận nguồn để uống thứ nước thanh khiết nhất. Em muốn ra tận chân trời để cuốn vào hư không.
Em vẽ về vị lai, về những điều chưa tới. Em vẽ về những giấc mơ, về những gì không thực. Nhưng trước hết em phải vẽ về cuộc sống của chính em. Em phải vẽ về ngôi nhà của em trước khi vẽ đến những vì sao xa xăm.
Ôi nguồn sống, ôi tình yêu, ôi cái đẹp tươi trẻ tràn trề ngàn năm vĩnh cữu. Em muốn thâu tóm vô lượng vào lòng bàn tay trần này.
Em phải tìm về nơi có ánh sáng.
"Phải có ánh sáng"
Sau 1 tuần tập tọe tập vẽ. Vẽ thì chả đẹp mấy nhưng thơ thì rất phét.
ê, mày có cần tao chấm điểm cho ko!
Trả lờiXóaChắc lại vẽ con mèo mướp nhà mày, tao thấy con mèo y chang mày. Riết rồi mày đem con mèo lên chưng diện, Photoshop đủ thứ [tao nhìn muốn đập cái máy tính!!!], mai mốt chắc mày biến thành mèo, đi cưới mèo cái, thế là hết chuyện. Thú sao, người đó!
Ờ tiện thể, tao trưng dụng "Đăng một nhận xét" làm Quít Còmmen. Mày có rảnh nợ thì kêu chị Bò đi chơi, thằng Đạo dzìa rồi, tiện tay tao đi đòi nợ. Ờ, bữa hổm gặp còn Thảo Nguyên, nó nói rủ "chúng mình" đi chơi!
Sắp vô học rồi nghen bây! ăn chơi cho lẹ lẹ, ăn chơi kịp mấy ngày cuối!
P/S:cái Blogspot vô duyên de! Cái gì mà tao viết còm men mà nó còn bắt đợi mày chấp nhận. Nhảm nhí! Thà như hồi đó, ai muốn la ó, nói xấu, chửi bới, giỡn hớt cũng lẹ làng tuốt!
Úi xời, lại còn thay hồ sơ, đòi Iu Bê Quy. Lại thêm con mèo! Ối giời ơi!!!! [Mở ngoặc: Hú hú hú! Đóng ngoặc: há há há!]
Trả lờiXóa1.Tao chưa dám vẽ mèo.
Trả lờiXóa2.Mèo nhà tao không phải mèo mướp.
3.Thứ bảy tuần này tao thi Nanyang, chắc chưa đi chơi được.