Thủy triều rút.
Chị ngồi trên bãi cát
nhìn về phía biển
quay lưng lại với thế giới.
Em đứng nơi đầu ngọn gió
thả từng chiếc máy bay giấy màu trắng bạc
và hát:
-"Người sẽ nằm êm không nhớ tôi
Đêm đêm hoa biếc nở đôi hồi"
(Xuân Diệu - Giã từ thân thể...)
Phía bờ kia
con rùa bò chậm rãi
nghe tiếng thời gian trôi.
Em đứng lặng mà nghe
nghe sóng hát những bài ca muôn thuở
nghe trăng tàn rền rĩ với tiếng quạ chiều
nghe tiếng lòng thổn thức
nghe tiếng bất động đìu hiu.
Chị cứ ngồi im
quay lưng lại với thế giới có em
nhìn về một phía xa xăm nào
mà em chẳng thể nắm bắt được.
Như những cánh chim
Bay đi từ muôn kiếp trước.
Như những đàn cá vược
Lao mất hút dưới lòng biển sâu.
Liệu có trở lại
Một ngày mai nào đó?
...
Từ từ nhẹ nhàng
thủy triều lên.
_______________
Tranh "L'Amour et Psyché, enfants" ("Amour and Psyché, as children") của Bouguereau, hay còn kêu là bức "The first kiss".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét