Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Thứ Năm, 24 tháng 2, 2011

La - Ngựa (cái) = Lừa (đực)

Nhà Nghị viện bị cháy - William Turner



Espeon tiến nhẹ đến bên tôi, nó ngồi vào lòng và ngước nhìn tôi. Nó bảo: "Hình như chúng ta bị lừa."
"Ai lừa?"
"Umbreon, có lẽ vậy."

Espeon chỉ bảo thế. Từ "có lẽ vậy" bao hàm thêm cái gì nữa? Espeon không bao giờ nói một cách thiếu chắc chắn như vậy cả. Đặc biệt hơn, Espeon cũng không bao giờ bị lừa. Lại còn thêm cả "hình như".

_________________
Tôi có mặt trời ở trong túi và mặt trăng ở trong tay...
(Locnville)
_________________

Về sau, tôi hiểu ra, hóa ra không phải Espeon bị lừa, mà là tôi bị lừa. Trời đã sáng, chứ không còn tối nữa. Mà cũng không phải Umbreon lừa. Umbreon không lừa ai, nó trong sáng như bóng tối. Bóng tối luôn có một sắc màu đặc biệt hấp dẫn và mời gọi. Tôi những muốn được đắm mình nhảy nhót trong bóng tối cùng với Umbreon.

Ai đó lừa tôi, thì tôi vẫn chưa biết. Tôi chỉ vui mừng rằng bên cạnh tôi bây giờ không chỉ có mỗi Espeon mà còn có cả Umbreon. Như là tôi có mặt trời ở trong túi và mặt trăng ở trong tay vậy.

Có hai thứ đó, tôi sẽ không sợ quả lê nữa. (Cũng như tên nào cầm quả lê và con dao sẽ không sợ tôi vậy).

4 nhận xét:

  1. Dạo này triết lý quá nhẩy?
    Tao khoái cái mẫu này đó!

    Trả lờiXóa
  2. Cái mẫu này nhìn màu mè chuối chuối sao đó, nhìn cái hình bị blur thì cũng đèm đẹp.

    Trả lờiXóa
  3. "Umbreon không lừa ai, nó trong sáng như bóng tối. Bóng tối luôn có một sắc màu đặc biệt hấp dẫn và mời gọi. Tôi những muốn được đắm mình nhảy nhót trong bóng tối cùng với Umbreon."

    ^^ Bạn Hiển suy tư nhỉ? Cái vế so sánh trên thực là bất ngờ.

    Trả lờiXóa
  4. Hehe, cảm ơn. Lâu lâu có người nhận xét hay ho về những cái mình viết cảm thấy thật hạnh phúc. Hớ hớ.

    Trả lờiXóa