Buổi tối trước ngày đi Olivine, Umbreon nói với tôi. Nó nói một cách hăng say và quyết liệt. Tôi chưa từng thấy Umbreon như thế bao giờ.
Nó nói về những điều nó tin tưởng, về những thứ nó cần phải làm, về những điều nó căm ghét.
Bóng tối bao phủ lấy nó như một vầng hào quang. Nó ở trong bóng tối mà còn sáng hơn những kẻ lò dò ngoài ánh mặt trời.
Tôi ở trong bóng tối nhưng tôi không làm trò bá đạo. Umbreon nói như thế.
Tôi sẽ đi trên con đường mà tôi cho là đúng. Sẽ có những thứ cố kéo tôi ra khỏi con đường ấy. Nhưng vì tôi ở trong bóng tối, chúng sẽ khó lòng mà kéo được tôi.
Những con hẻm ngập tràn bóng tối ùa đến, hết đợt này đến đợt khác, như những ân điển dào dạt, những luồng khí ào ạt cuốn đi những hạt bụi lửng lơ. Ánh trăng sẽ lu mờ vì chưng những vệt sáng trên người Umbreon đang rực rỡ trong bóng tối.
Thôi thì chúng ta sẽ đi, Umbreon ạ. Chúng ta sẽ đi cùng nhau.
Bởi vì phía trước sẽ là một hành trình dài.
Sáng hôm sau, Espeon nói: Chúng ta sẽ tới Olivine đầu tiên.
Nghe chị 'chuyện-con-mèo' nói về Kẻ trộm sách ("bìa xấu"), thế là google quyển này, tình cờ đến được blog em.
Trả lờiXóaBỏ cả một quãng làm việc buổi chiều để đọc đọc blog này : )
Tuyệt thật ấy!
*
Có cả sự trong sáng của một người còn rất trẻ, vẻ giản dị và mạch lạc trong trình bày của người hiểu biết và thông minh :D
thấy cả một chút 'mình' trong đó :D
(à, hình như cũng chung cả Công-giáo luôn. Tình cờ nữa: hồi trưa cũng vừa lục lọi lại chút về Bắc Triều Tiên :D)
*
Vì độc đáo quá, nên search thử 'hắn' ở đâu ra, hóa ra con dân vừa rời tổ PTNK nhỉ :D
------
ghi lại để nhớ và vui vì sự tình cờ này.
Ngày nhẹ nhàng : )
------
à, cho mượn nhé, một quãng Tagore Làm vườn, thích lắm
Chào chị (hay là chào anh?), anh/chị học NK à?
Trả lờiXóa