Mây và sóng

Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say.

Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ (2)

Buổi tối, tôi trèo lên cây vú sữa nghe dế gáy. Những con dế trong vườn nhà tôi luôn được ăn cỏ tươi. Tôi nhìn những vì sao xa và chọn một ngôi sao sáng nhất rồi đặt cho nó một cái tên. Tôi nói với bố:
- Mình có thể đặt cho ngôi sao một cái tên như người được không bố?
Bố gật đầu:
- Được chứ! Nó cũng như con người vậy, chỉ khác là ban ngày đi ngủ thôi.
Tôi đặt tên nó là Lê Văn Tí, tên thằng Tí bạn tôi.
Bố tôi cười khanh khách bảo:
- Chắc ngôi sao đó đẹp lắm!
Có một đêm tôi không tìm thấy ngôi sao của mình. Ngồi trên cây vú sữa lục tìm trong những đám mấy cho đến lúc tóc ướt đẫm. Tôi nói với bố, có những ngôi sao ban đêm vẫn đi ngủ. Khi ngủ nó nhắm mắt lại và thế là chúng ta không nhìn thấy nữa, cũng có thể nó đang nhìn về hướng khác.


[Nguyễn Ngọc Thuần]

1 nhận xét:

  1. buồn quá. Ông Nguyễn Ngọc Thuần cũng từ ĐH Mỹ Thuật mà ra.
    Hu Hu, thầy tao nói trang trí nội thất bên Kiến trúc hay hơn còn ĐH MT học bao quát thôi. Chắc năm sau tao mới đậu Mỹ thuật đó, tao mới học vẽ mờ.
    Sao tao khổ quá mày ơi!

    Trả lờiXóa