Trang
Mây và sóng
Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009
Hoạ khúc duyên lành
Anh vẽ em này
Vẽ bằng tay
Vẽ ngàn thương nhớ thật đắm say
Vẽ bông hoa hé vườn tình ái
Vẽ tiếng em cười nắng ngất ngây
Em vẽ chim trời háo hức bay
Vẽ đôi bướm trắng dệt mộng ngày
Vẽ hơi lửa ấm, hơi cơm dẻo
Vẽ những sum vầy xóa đắng cay
Ta vẽ gấm hoa diệu kỳ đây
Vẽ muôn mộng thực đẹp đời này
Vẽ lấp lánh cười ngày hoa ước
Vẽ ríu ran bầy trẻ thơ ngây
Ta vẽ nhau này
Vẽ bằng tay
___________
Em muốn vẽ chị.
Nhưng không vẽ được.
Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009
Anh có nghe không
Cửa đóng lại từ chín giờ
Không một cuốn sách chờ đợi
Dù những ngôi sao đang nở trên trời
Dù đêm mùa xuân bắt đầu trở lại
Tất cả hướng về biển
Bọt cứ tan trên bãi cát xa
Mà cửa bể vẫn im lìm chưa mở
Bao giờ nghe được bản tình ca
Bao giờ bình yên xem một tranh tĩnh vật
Bao giờ
Bao giờ chúng nó đi tất cả
Những con người không phải của chúng ta
Vẫn ngày ngày ngày ngang nhiên sống
Chúng nó còn ở lại
Trong những áo dài đen nham hiểm
Bẻ cổ bẻ chân đeo tội ác cho người
Chúng nó còn ở lại
Trong những tủ sách gia đình
Ở điếu thuốc trên môi những em bé mười lăm
Từng bước chân các cô gái
Từng con đường từng bãi cỏ từng bóng tối
Mắt quầng thâm còn nhỡ mãi đêm
Chúng nó còn ở lại
Trong những tuổi bốn mươi
Đang đi vào cuộc sống
Như nấm mọc trên những thân gỗ mục
Người bán giấy cũ
Đã hết những trang tiểu thuyết ế
Những trang báo ngày xưa
Đang bán đến những trang sách mới
Những bài thơ mới nhất của anh
Anh muốn giơ tay lên mặt trời
Để vui da mình hồng hồng sắc máu
Mấy năm một điệu sáo
Như giọng máy nước thâu đêm chảy
Chung quanh còn những người khôn ngoan
Không có mồm
Mắt không bao giờ nhìn thẳng
Những con mèo ngủ yên trên ghế
Trong một cuộc dọn nhà
Những con sên chưa dám ló đầu ra
Những cây leo càng ngày càng, tốt lá
Một nửa thế giới
Một nửa tâm hồn
Một nửa thế kỷ
Chưa khai thác xong
Bây giờ không còn những tiểng nổ to
Nhưng còn những tiếng rạn vỡ
Có thể thu hết những khẩu súng phản động
Nhưng vẫn còn
Những khẩu súng đưa người tự tử.
Anh có nghe thấy không
Chỗ nào cũng có tiếng
Chưa nói lên
Những người của chúng ta
Đang mờ mờ xuất hiện
Le lói hy vọng
Trên những cánh đồng lầy
Nghìn năm cũ phủ mất nhiều giá trị
Đốt nghìn kinh chưa thắp sáng cuộc đời
Vào một cuộc đấu tranh mới
Với những người không phải của chúng ta
Anh có nghe thấy không
Vào một cuộc đấu tranh mới
Để mở tung các cánh cửa sổ
Mở tung các cửa bể
Và tung ra hàng loạt hàng loạt
Những con người thật của chúng ta.
Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009
Songs my mother taught me
Có tiếng chim kêu ngoài cửa sổ
Con mèo khẽ ngẩng cổ ngước nhìn
Đột nhiên tiếng chim hót lặng thinh
Ngoài cửa sổ chỉ còn vài đốm lá
Và vài sợi kí ức còn rơi lả tả.
Anh đến bên con mèo
Khẽ vuốt ve
Chợt thấy trong mắt mình một trưa hè óng ả
Một con đường dưới bóng lá che
Tiếng nước chảy vỗ về khuây khoả
Đôi chim câu gật gù lắng nghe
Nhạc Dvořák
"Songs my mother taught me,
In the days long vanished;
Seldom from her eyelids
Were the teardrops banished.
Now I teach my children,
Each melodious measure.
Oft the tears are flowing,
Oft they flow from my memory's treasure."
Con mèo lại ngẩng đầu nhìn tiếng chim kêu
Tiếng chim kêu vụt đi trong tiếng gió
Cửa đang mở rộng
Các ngươi có muốn tràn vào không?
Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2009
Vui
Thứ Hai, 1 tháng 6, 2009
Bên kia là hư vô
Cô gái có đôi mắt nâu
Đứng bên cánh cửa vào với ánh mắt khao khát
Phía bên kia là hư vô.
Chàng trai với những con mèo
Ôm lấy mối sầu bên kia mặt trăng
Ngồi bên cửa sổ gặm một niềm đam mê.
Hai người gặp nhau ở một căn phòng lưng chừng chân trời
Tay nắm lấy tay
Hai thân thể cuộn tròn vào nhau
Ngực chạm ngực
Đôi mắt khát khao chạm đôi môi đam mê rừng rực.
Gió cuốn đi những giấc mộng
Sương mù giăng đầy lối
Ngọn lửa đốt cháy những mùi hương
Người con trai nhìn lại thấy cô gái đã không còn
Tự hỏi: Cô gái biến đi hay là mình biến mất?
Cái anh đang ôm chỉ là Nỗi nhớ
Anh vẫn ghì chặt
Rồi nó biến thành Ký ức.
Bên kia nỗi khát khao chỉ là đại dương mênh mông
Mưa vẫn rơi trên mặt biển lặng câm ấy.
Anh vẫn ôm ghì và hôn lên Ký ức
Cho tới khi chính mình biến thành một con bọ
Đang bò trên một nhánh cỏ mà ngắm trời xanh có những đám mây bay.
"Chỉ muốn làm cỏ
Để yêu đồng."
Chủ nghĩa siêu thực làm việc với những ngữ liệu vượt ra ngoài hiện thực, xây dựng một thế giới huyền ảo, kỳ bí, đánh đổ mọi quy tắc trước đó của chân lý, định kiến, thẩm mĩ và đạo đức. Tinh thần của người nghệ sĩ là nắm bắt lấy những giấc mộng.
Tranh "Nhặt hạt dẻ" của Bouguereau.