Lại tranh của Mai Trung Thứ
Em đứng nhìn
ngỡ mình lỡ trận gió đầu thu.
Mặt hồ trong
dày đặc lớp sương mù.
Mây trong nội
đùn ra ngoài cửa biển.
Gió trên ngàn
cuốn theo đường chân hươu.
Khiên chu trung lưu
dập dềnh trên hồ thẳm.
Nắng thu tràn
thêu hoa dệt gấm.
Trận gió thu
qua rồi không trở lại.
Em lỡ làng
thấy mất cả mùa thu.
Mùa thu cũ
vẫn còn vương hương tóc.
Nước dưới cầu
vẫn chảy đều như trước.
Cơn gió muộn
khóc vội qua kẽ song.
Mùa hè lơ lửng
có gì nữa mà mong.
Mùa thu mới
tỏa mùi qua ổ trúc.
Nấm mọc lên
ồ ạt trên gỗ mục.
Hồ xanh hơn
tưới mát cả rừng thông.
Nhờ lặt hoa tàn mới tường ngọc rụng
Nhân nguyệt rủ tỏ hẵng khỏi khêu đèn.*
______________
Nguyễn Trãi:
Lặt hoa tàn, xem ngọc rụng
Soi nguyệt xủ, kẻo đèn khêu.